Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Cần một tựa đề cho câu chuyện!!!!!!!!!!

Chuyện kể rằng:
Một con lừa già đang đi trong khu vườn và chẳng may bị rơi xuống giếng...Thoạt tiên người nông dân tìm cách cứu nó, nhưng sau đó ông nghĩ lại: dẫu sao con lừa cũng đã già không còn giúp ích được gì và cái giếng cũng đã cạn nước không còn dùng đến, cần phải lấp. Thế là ông gọi thêm hàng xóm đến giúp sức, tất cả dùng xẻng xúc đất xuống giếng...lấp dần cái giếng khô.

Trong tích tắc con lừa hiểu được mọi chuyện và nó khóc rống lên trong tuyệt vọng!. Nhưng sau đó, trước sự ngạc nhiên của mỗi người, nó bỗng im lặng. Rồi cứ mỗi xẻng đất được trút xuống, thì con lừa lại lách, né sang một góc, rồi giũ đất rơi trên đầu, trên mình nó xuống và đứng lên lớp đất vừa rớt xuống . Cứ như thế và khi đất lấp gần đầy miệng giếng cũng là lúc con lừa bật nhẩy thật cao để thoát ra ngoài, trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

Cuộc đời cũng thế. Đôi khi chúng ta cũng bị chôn vùi dưới các " lớp đất" khó khăn và áp lực...song đó cũng chỉ là những thử thách ngắn hạn để chúng ta tôi luyện bản thân, phải biêt luồn lách qua cái khe tối của nghịch cảnh để đón nhận ánh sáng thành công phía trước.

Con lừa già biết khéo léo để thoát chết, chẳng lẽ ta không hơn nó sao, khi khôn ngoan, hiên ngang tiến bước vào đời, đi ngang qua mọi thứ đau khổ bất lợi, đi ngang qua chứ không dừng lại.

Những tiêu cực của cuộc đời chỉ là chút mắm muối làm cho món ăn "cuộc sống" thêm ngon. Nước mắt và đau khổ chỉ là thứ trang sức của hạnh phúc làm cho cuộc đời thêm đẹp thôi.


"Tôi sẽ học con lừa già này để đi đến mục tiêu mình đã chọn"

0 nhận xét:

Đăng nhận xét